LOT 3 ALIX AYMÉ (1894-1989)
Viewed 554 Frequency
Pre-bid 0 Frequency
Name
Size
Description
Translation provided by Youdao
Nu aux lotus, circa 1938 Huile sur toile 68 x 109 cm -26 3/4 x 42 7/8 in. Cette oeuvre est référencée sous le numéro H/T 003 dans le catalogue raisonné de l'artiste en ligne préparé par l'Association des amis d'Alix Aymé PROVENANCE Collection privée, France BIBLIOGRAPHIE Pascal Lacombe, Guy Ferrer, Alix Aymé, Une artiste peintre en Indochine, Somogy Editions d'Art, Paris, 2011, p.66 Au milieu du XXe siècle, le gouvernement français, souhaitant promouvoir ses colonies, met en place un dispositif officiel permettant une large diffusion des cultures indigènes. Désireux de renforcer la politique colonialiste, l’Indochine est particulièrement mise en avant pour son exemplarité. Ainsi, de nombreux artistes sont choisis pour représenter la culture indochinoise lors des Expositions Universelles. Alix Aymé fait partie de ces représentants officiels, elle est mandatée par l’État français pour décorer le pavillon du Laos pour l’Exposition Universelle de 1931. Parallèlement à cette peinture officielle, l’artiste curieuse et infatigable voyageuse n’a de cesse de s’imprégner de la culture asiatique. Représentant les paysages qui l’entourent mais aussi les modèles autochtones posant au sein de son atelier, Alix Aymé immortalise une époque. Sa formation occidentale n’est jamais très éloignée et peut se lire dans ses œuvres. Nu aux lotus reprend ainsi un sujet typique de la culture artistique européenne. À la façon de l’Olympia de Manet, une jeune femme nue est allongée, confortablement installée sur ses coussins et un édredon. La main gauche délicatement posée sur son ventre, elle semble endormie. Le soleil vient éclairer discrètement cette scène tandis qu’un léger vent agite les voilages aux fenêtres. Les préceptes enseignés par son maître, Maurice Denis, nabi et grand coloriste se retrouvent. La palette superbement maîtrisée offre une éclosion de tonalités. Les couleurs se libèrent et sont même parfois arbitraires : ainsi des touches orangées, jaunes ou encore bleues peuvent se lire sur le modèle. Alix Aymé emprunte aux impressionnistes le cerne noir également cher à Gauguin. Grâce aux tonalités rosées une atmosphère très féminine se dégage de cette composition. À l’image de Titien dans sa Vénus d’Urbino qui utilise un petit chien, Alix Aymé reprend le symbole de la féminité à travers le lotus. Fleur composée de huit pétales, elle appartient à l’iconographie de la sensualité. Toutefois, cette vision lascive est temporisée par l’approche indochinoise de cette scène. Ainsi, la jeune femme n’a pas le regard défiant de certains modèles occidentaux, celle-ci est simplement assoupie. Elle partage l’innocence des nus féminins tahitiens de Gauguin. Sensible au primitivisme et à l’ethnographie, Alix Aymé couche sur la toile une douce vision de l’Indochine. La jungle apparaissant à la fenêtre mais également ces lotus cultivés en Asie qui sont aussi simplement appréciés en tant que fleur complètent ce décor autochtone. Alliant une technique artistique européenne à une sensibilité et à un respect pour la société asiatique, l’artiste s’inscrit comme l’une des meilleures ambassadrices de la culture indochinoise. Vào giữa thế kỷ XX, chính phủ Pháp mong muốn quảng bá các thuộc địa của mình, thành lập một kế hoạch chính thức cho phép phổ biến rộng rãi về các nền văn hóa bản địa. Mong muốn củng cố chính trị thuộc địa Đông Dương đặc biệt muốn quảng bá nó như môt gương mẫu mực. Do đó, nhiều họa sĩ được chọn để đại diện cho văn hóa Đông Dương trong các triển lãm thế giới. Alix Aymé là một trong những đại diện chính thức này, được nhà nước Pháp chỉ định để trang trí khu nhà Lào cho hội chợ triển lãm thế giới năm 1931. Song song với công việc chính thức này, họa sĩ tò mò tham quan không mỏi mệt và không bao giờ ngừng hấp thụ văn hóa châu Á. Thể hiện những cảnh quan bao quanh bà cũng như các người mẫu thổ dân trong xưởng của mình, Alix Aymé bất tử hóa một thời kỳ. Sự đào tạo phương Tây của bà không bao giờ là rất xa và có thể đọc trong các tác phẩm của bà. Khỏa thân và sen do đó lấy lại một chủ đề điển hình của văn hóa nghệ thuật châu Âu. Theo cách của Olympia của Manet, một phụ nữ trẻ nằm khỏa thân, thoải mái trên các gối đệm và một chiếc chăn. Bàn tay trái đặt một cách tinh tế trên bụng của mình, có vẻ như ngủ. Mặt trời kín đáo soi sáng cảnh này trong khi một cơn gió nhẹ kích động rèm ở cửa sổ. Các giới luật được dạy bởi người thầy của bà, Maurice Denis và Nabi. Bảng màu được kiểm soát tuyệt vời cung cấp một sự bùng phát của các tông màu. Màu sắc được giải thoát và đôi khi tùy ý: do đó, các màu cam, vàng hoặc xanh lam thể hiện rõ trên cơ thể người mẫu. Alix Aymé mượn của trường phái ấn tượng đường viền màu đen cũng được chuộng bởi Gauguin. Nhờ có các tông màu hồng một bầu không khí rất nữ tính xuất hiện từ bố cục này. Giống như Titien trong Vénus d’Urbino, sử dụng một con chó nhỏ, Alix Aymé lấy biểu tượng của nữ tính t
Preview:
Address:
Hôtel des ventes, 164 bis, avenue Charles-de-Gaulle 92200 Neuilly-sur-Seine, France
Start time:
Online payment is available,
You will be qualified after paid the deposit!
Online payment is available for this session.
Bidding for buyers is available,
please call us for further information. Our hot line is400-010-3636 !
This session is a live auction,
available for online bidding and reserved bidding